Chia sẻ cảm nghiệm tham dự Đại Hội TNTT Thế Giới 2015
Một mùa hè thật vui và đầy ý nghĩa. Tôi đã được cùng phái đoàn hơn 150 thành viên của Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể Việt Nam tại Hoa Kỳ đi tham dự Đại Hội Thiếu Nhi Thánh Thể Thế Giới mừng kỷ niệm 100 năm tại Roma.
Tại Đại Hội tôi đã được cơ hội làm quen nhiều thành viên đến từ các quốc gia khác và được gặp Đức Thánh Cha Phanxicô. Trong suốt đại hội, nhiều lần tôi xúc động cảm nghiệm được tình yêu diệu hiền của Chúa Giêsu Thánh Thể dành cho Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể, đặc biệt Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể Việt Nam tại Hoa Kỳ.
Trong ngày Hành Trình Đức Tin, "Joy of Walking with Jesus," 1.500 thành viên chia theo nhóm đi bộ trên thành phố Roma và thăm viếng các nhà thờ cổ và cầu nguyện. Tôi thầm hỏi với Ngài nhiều lần rằng những cố gắng của các em thiếu nhi và các trưởng ao ước thăng tiến bản thân, ước mong được gần Chúa, trở nên giống Ngài hơn, có đẹp lòng Ngài không? Tuy tai tôi không nghe thấy tiếng nhưng lòng tôi rạo rực lên niềm vui và cảm nghiệm cuộc sống đầy thú vị gần gũi với Anh Cả Giêsu nhiều hơn.
Ngày thứ 3 của Đại Hội, tôi được hân hạnh chia sẻ một vài cảm nghĩ và cuộc sống của tôi. Tôi đã chia sẻ tại sao Thiếu Nhi Việt Nam được lớn mạnh tại Hoa Kỳ, và lấy chính đời sống của mình làm chứng như sau:
Thiếu Nhi Thánh Thể đã được gieo vào lòng đất Việt Nam khoảng năm 1929 với tên gọi là Nghĩa Binh Thánh Thể và lớn mạnh không ngừng. Năm 1964, Phong Trào đổi tên qua thành Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể (Eucharistic Youth Movement) và sau biến cố 1975, người Việt định cư tại các nước khác trên thế giới như Australia, Canada, France, United States... và đem theo hạt giống của Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể. Hạt giống đó lại được nảy mầm, nơi đâu có cộng đoàn, nhà thờ Việt Nam, nơi đó có PT TNTT. Riêng Hoa Kỳ, đến nay có hơn 22 ngàn thành viên PT TNTT và có hơn 150 thành viên tham dự trong dịp lễ mừng 100 năm EYM trên thế giới lần này.
Và với chủ đề: "Niềm Vui của Cộng Đồng" The Joy of Community, tôi đã chia sẻ 3 ý tưởng, tinh thần sống và xây dựng một cộng đồng có Niềm Vui Giêsu.
1. Tinh thần biết ơn
2. Tinh thần làm trong niềm vui có Chúa
3. Tinh thần ao ước muốn cống hiến, muốn làm thêm cho lợi ích chung của mọi người.
Tôi kể lại chuyến đi vượt biển của gia đình tôi năm 1988 để tìm đến một vùng đất hy vọng. Mẹ, hai em và tôi trong số 75 người trên một con thuyền rất nhỏ bé, người với người ngồi và nằm ép vào nhau. Lênh đênh trên biển, thiếu nước, thiếu đồ ăn, máy tàu chính bị hư chỉ còn chạy được với một máy "đuôi tôm" nhỏ lạch bạch sau ghe mà tôi phải giúp múc nước biển lên đổ lên nóc máy cho nguôi bớt và khỏi bị cháy máy.
Trong cuộc vượt đại dương đó, tôi được cảm nghiệm Thiên Chúa thật sự luôn gần bên tôi. Trong khi tiếng kinh cầu mẹ tôi đọc lên và mọi người cùng hoà theo, tiếng mẹ tôi hát “Lạy Mẹ là ngôi sao sáng soi lối cho con lúc vượt biển thế gian...”; một vài người ngoại đạo 14, 15 tuổi khi lên đến bờ nói với tôi là họ thuộc luôn kinh Lạy Cha và Kính Mừng khi mọi người lần hạt trên tàu. Ba ngày nổi trôi trên đại dương, em tôi không ăn, không uống, và đêm đó bão nhồi con thuyền của chúng tội lên xuống trên những cột sóng liên tục, tiếng mẹ tôi nói với tôi rằng, em gái tôi sắp chết và kêu tôi ngồi dậy đọc kinh Ăn Năn Tội. Tôi thì thầm với Chúa "Con biết Ngài không bỏ con nơi đây!" và ngay trong lúc đó tôi tìm thấy câu trả lời của Ngài trong tôi "Me ơi, Bé không chết đâu." Tôi có một cảm giác rất mạnh mẽ sự gần gủi của Ngài bên tôi và chắc trong tim tôi lúc đó, rằng Thiên Chúa không bỏ rơi tôi. Cảm giác đó khắc ghi trong tim tôi đến nay và mỗi lần tôi nhắc đến tôi cảm thấy mắt mũi cay cay. Và nào ngờ cơn mưa giông làm con thuyền ngập nước như sắp bị lật úp, mà mọi người tưởng là thần chết đến, thì đó lại là nguồn nước ngọt mà mọi người trên tàu đang cần. Sau cơn giông bão trời lại sáng, chúng tôi được một giàn khoan dầu vớt và đem vào Pulau Bidong, Nam Dương. Tôi sống bên trại tị nạn được sáu tháng thì được định cư tại Hoa Kỳ...
Tôi không ngừng dâng lên tâm tình tạ ơn Chúa và cảm tạ những ân nhân đã giúp đỡ gia đình tôi, để nay tôi có cơ hội được nói lên lời cám ơn, cũng như bày tỏ qua chính đời sống của mình. Tôi sống trong niềm cảm mến, trong niềm vui có Chúa bên tôi, và tôi muốn làm thêm và làm thêm nhiều hơn nữa những điều hữu ích cho mọi người xung quanh tôi, mỗi ngày mong là “một công dân tốt và là một Kitô hữu hoàn hảo” đúng với mục đích của Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể.
Tr. Hồ Tân Uyên
Một mùa hè thật vui và đầy ý nghĩa. Tôi đã được cùng phái đoàn hơn 150 thành viên của Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể Việt Nam tại Hoa Kỳ đi tham dự Đại Hội Thiếu Nhi Thánh Thể Thế Giới mừng kỷ niệm 100 năm tại Roma.
Trong ngày Hành Trình Đức Tin, "Joy of Walking with Jesus," 1.500 thành viên chia theo nhóm đi bộ trên thành phố Roma và thăm viếng các nhà thờ cổ và cầu nguyện. Tôi thầm hỏi với Ngài nhiều lần rằng những cố gắng của các em thiếu nhi và các trưởng ao ước thăng tiến bản thân, ước mong được gần Chúa, trở nên giống Ngài hơn, có đẹp lòng Ngài không? Tuy tai tôi không nghe thấy tiếng nhưng lòng tôi rạo rực lên niềm vui và cảm nghiệm cuộc sống đầy thú vị gần gũi với Anh Cả Giêsu nhiều hơn.
Ngày thứ 3 của Đại Hội, tôi được hân hạnh chia sẻ một vài cảm nghĩ và cuộc sống của tôi. Tôi đã chia sẻ tại sao Thiếu Nhi Việt Nam được lớn mạnh tại Hoa Kỳ, và lấy chính đời sống của mình làm chứng như sau:
Thiếu Nhi Thánh Thể đã được gieo vào lòng đất Việt Nam khoảng năm 1929 với tên gọi là Nghĩa Binh Thánh Thể và lớn mạnh không ngừng. Năm 1964, Phong Trào đổi tên qua thành Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể (Eucharistic Youth Movement) và sau biến cố 1975, người Việt định cư tại các nước khác trên thế giới như Australia, Canada, France, United States... và đem theo hạt giống của Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể. Hạt giống đó lại được nảy mầm, nơi đâu có cộng đoàn, nhà thờ Việt Nam, nơi đó có PT TNTT. Riêng Hoa Kỳ, đến nay có hơn 22 ngàn thành viên PT TNTT và có hơn 150 thành viên tham dự trong dịp lễ mừng 100 năm EYM trên thế giới lần này.
Và với chủ đề: "Niềm Vui của Cộng Đồng" The Joy of Community, tôi đã chia sẻ 3 ý tưởng, tinh thần sống và xây dựng một cộng đồng có Niềm Vui Giêsu.
1. Tinh thần biết ơn
2. Tinh thần làm trong niềm vui có Chúa
3. Tinh thần ao ước muốn cống hiến, muốn làm thêm cho lợi ích chung của mọi người.
Tôi kể lại chuyến đi vượt biển của gia đình tôi năm 1988 để tìm đến một vùng đất hy vọng. Mẹ, hai em và tôi trong số 75 người trên một con thuyền rất nhỏ bé, người với người ngồi và nằm ép vào nhau. Lênh đênh trên biển, thiếu nước, thiếu đồ ăn, máy tàu chính bị hư chỉ còn chạy được với một máy "đuôi tôm" nhỏ lạch bạch sau ghe mà tôi phải giúp múc nước biển lên đổ lên nóc máy cho nguôi bớt và khỏi bị cháy máy.
Trong cuộc vượt đại dương đó, tôi được cảm nghiệm Thiên Chúa thật sự luôn gần bên tôi. Trong khi tiếng kinh cầu mẹ tôi đọc lên và mọi người cùng hoà theo, tiếng mẹ tôi hát “Lạy Mẹ là ngôi sao sáng soi lối cho con lúc vượt biển thế gian...”; một vài người ngoại đạo 14, 15 tuổi khi lên đến bờ nói với tôi là họ thuộc luôn kinh Lạy Cha và Kính Mừng khi mọi người lần hạt trên tàu. Ba ngày nổi trôi trên đại dương, em tôi không ăn, không uống, và đêm đó bão nhồi con thuyền của chúng tội lên xuống trên những cột sóng liên tục, tiếng mẹ tôi nói với tôi rằng, em gái tôi sắp chết và kêu tôi ngồi dậy đọc kinh Ăn Năn Tội. Tôi thì thầm với Chúa "Con biết Ngài không bỏ con nơi đây!" và ngay trong lúc đó tôi tìm thấy câu trả lời của Ngài trong tôi "Me ơi, Bé không chết đâu." Tôi có một cảm giác rất mạnh mẽ sự gần gủi của Ngài bên tôi và chắc trong tim tôi lúc đó, rằng Thiên Chúa không bỏ rơi tôi. Cảm giác đó khắc ghi trong tim tôi đến nay và mỗi lần tôi nhắc đến tôi cảm thấy mắt mũi cay cay. Và nào ngờ cơn mưa giông làm con thuyền ngập nước như sắp bị lật úp, mà mọi người tưởng là thần chết đến, thì đó lại là nguồn nước ngọt mà mọi người trên tàu đang cần. Sau cơn giông bão trời lại sáng, chúng tôi được một giàn khoan dầu vớt và đem vào Pulau Bidong, Nam Dương. Tôi sống bên trại tị nạn được sáu tháng thì được định cư tại Hoa Kỳ...
Tôi không ngừng dâng lên tâm tình tạ ơn Chúa và cảm tạ những ân nhân đã giúp đỡ gia đình tôi, để nay tôi có cơ hội được nói lên lời cám ơn, cũng như bày tỏ qua chính đời sống của mình. Tôi sống trong niềm cảm mến, trong niềm vui có Chúa bên tôi, và tôi muốn làm thêm và làm thêm nhiều hơn nữa những điều hữu ích cho mọi người xung quanh tôi, mỗi ngày mong là “một công dân tốt và là một Kitô hữu hoàn hảo” đúng với mục đích của Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể.
Tr. Hồ Tân Uyên