Cuộc sống thường có hai mặt, phải và trái. Điều này không có nghĩa là phải trái luôn trái nghịch nhau. Trong nhiều trường hợp phải trái bổ túc nhau làm cho sự kiện hoặc vật thể trở nên trọn vẹn hơn. Hai mặt phải trái của lá cây, hai mặt phải trái của xấp vải, hai mặt phải trái của tờ giấy. Phúc Âm hôm nay đưa ra nhiều hình ảnh phải trái xem ra có vẻ trái nghịch nhau. Cảnh trái nghịch rõ nhất là ánh sáng và bóng tối, hình ảnh người mù ngồi vệ đường và hình ảnh người sáng mắt theo Đức Kitô, hình ảnh đám đông ngăn cản anh đến gặp Đức Kitô và hình ảnh một mình anh cô đơn giữa đám đông ồn ào. Hình ảnh đám đông coi thường anh và hình ảnh Đức Kitô tỏ lòng xót thương anh. Đa số chúng ta thích chọn theo í kiến của đa số, í kiến của đám đông và bị ảnh hưởng đám đông lôi kéo. Người mù chọn đứng riêng bởi anh biết rõ anh muốn gì. Anh chọn theo thiểu số, thực ra một mình anh một í và điều đó khiến anh tách biệt khỏi đám đông. Đám đông dùng sức mạnh đa số lấn át anh, cấm anh lên tiếng. Anh đã không im tiếng, trái lại, anh còn la to hơn trước. Bị xã hội chê cười, chối bỏ và anh đã sống cảnh đó trong bao năm. Anh nhất quyết gặp Đức Kitô để có đời sống mới tốt lành hơn. Anh biết đám đông không giúp anh, mình anh không đủ khả năng thay đổi kiếp sống đoạ đầy nên anh quyết tâm gặp Đức Kitô xin Ngài giúp. Nghe người ta ồn ào nói về Đức Kitô, anh biết Ngài sắp đi ngang qua và anh lên tiếng nài van: 'Lậy Đức Kitô, con Vua Đavít, xin thương đến con' c.47.
Chúng ta không biết bởi đâu anh mù biết Đức Kitô thuộc dòng dõi vua Đavít nhưng vương hiệu hoàng tộc đó đóng vai trò quan trọng vào cuối đời của Đức Kitô. Đám đông đón Ngài vào thành thánh Jerusalem như một quân vương thắng trận trở về. Philatô đối chất Đức Kitô là Vua dân Do Thái và tấm bảng ghi phía trên đầu thập tự 'Vua Dân Do Thái'. Chúng ta cũng không rõ từ đâu anh mù nhận biết danh tánh Đức Kitô và tin chắc Đức Kitô có thể làm cho anh sáng mắt. Có lẽ anh nghe người ta nói nhiều về Đức Kitô và lòng anh ao ước được gặp Ngài và mong Ngài chữa mắt cho. Anh bị mù mắt, mù thể lí nhưng tâm linh anh không mù, mắt tâm linh anh sáng, nhận biết Đức Kitô, con vua Đavít, tâm anh tỏ bởi anh nhận biết sự thật. Xã hội coi khinh anh nhưng không thể cấm anh đến gặp Đức Kitô, nghe tiếng anh kêu gào Đức Kitô lên tiếng cứu anh. Đám đông trước là rào cản cấm anh lên tiếng, giờ họ lại hỗ trợ khuyến khích anh. Nghe tiếng Đức Kitô mời gọi anh vui mừng nhảy như sáo đến gặp Ngài. 'Anh muốn ta làm gì cho anh?' Đức Kitô hỏi thế. Anh biết rõ điều anh cần, anh xin cho được sáng mắt. Lời xin thật rõ ràng, ngắn gọn, mạch lạc. Có người xin được quyền thế, kẻ xin được giầu sang, kẻ xin được chức tước. Anh xin rất thực tế. Xin được sáng mắt và Đức Kitô đã thoả mãn lòng anh mong ước. Hành động vất áo choàng là dấu chỉ từ nay anh sống cuộc sống mới, trong sáng, thanh tao, không còn lệ thuộc vào chiếc áo choàng che nắng, chắn mưa nhưng anh có Đức Kitô dẫn đường, có bầu trời trong xanh bao bọc và đồng hành với môn đệ Đức Kitô. Đức Kitô trên đường vào thành thánh và cũng nơi đây Ngài trải qua đau khổ, cứu độ nhân trần. Người mù giờ sáng mắt chứng kiến những đau khổ Đức Kitô trải qua vì Ngài đến ban hy vọng, ủi an, xoá tan bóng tối. Chính anh cảm nhận điều đó trong đời và tiếp tục chứng kiến lòng nhân từ Đức Kitô qua đau khổ Ngài tự nguyện lãnh nhận.
Chúng ta tự xét mình xem mình là người dẫn người khác đến Đức Kitô hay là rào cản ngăn người khác đến nhận ơn lành Chúa.
TiengChuong.org
Two sides
In today's gospel we see several contrasting pictures, namely light and darkness, a blind beggar sitting on the road side and the same, healthy man walking on the road, the man shouting and the voice told him to keep quiet, the voice scolded the man and the voice encouraged him and most importantly the crowd without compassion for the blind man and in contrast to Jesus who had full compassion for the outcast. We are living in a static world where we are influenced by the crowd and want to be in the majority, not minority.
The blind man in today's readings chose to be in the minority. His persistence made him stood out as a lone voice in the crowd. Even the crowd scolded him, telling him to keep quiet but he made his voice even louder. He had been living on the bottom rung of the society ladder for too long and he was determined to move forward and upward. He knew that without the help of Jesus he wouldn't be able to. Hearing Jesus of Nazareth was passing by he shouted on top of his voice: 'Son of David, Jesus, have, pity on me' v.47. We don't know how the blind man knew that Jesus who came from the royal family and on the line of king David. The title 'Son of David' became significant when Jesus entered Jerusalem they treated him as their king. At his trial Pilate questioned him about his royal status and when he died with the inscription above his head 'king of the Jews'. Again we don't know how could the blind man recognize the identity of Jesus and also know that with Jesus on his side everything was possible, including giving him his sight back. Bartemaeus probably had heard about Jesus from others and he desired to meet Jesus. He was blind but his mind was clear and his faith in Jesus was strong. Society looked down on him but it would not stop him from coming to meet Jesus. Hearing his voice pleading, Jesus told the crowd let the man come to him. Hearing the voice of Jesus the blind man 'throwing off his cloak, he jumped up and went to Jesus' v.50. The crowd now changed their stand, against the man no more, they were the barriers stopping Bartimaeus coming to Jesus they now became the vehicle encouraging the man to come to Jesus. Some were looking for prestige positions; others were looking for power; and others again were looking for wealth. Bartimaeus was looking for his real need. What do you want me to do for you? v.51 Jesus asked the man. A simple clear and short reply came from the man. 'Master, let me see again' v.51b. Jesus granted him what he asked for. He no longer needed his cloak. Throwing off his cloak Bartimaeus had absolute trust that Jesus would healed him and he was right. By a simple command 'Go, your faith has saved you' v.52. Jesus gave him sight and Bartimaeus said good bye to the place where he used to sit begging for food and followed Jesus along the road.
Jesus was on the way to Jerusalem and it began the chain of events leading up to the Passion. Batimaeus became the disciple who saw Jesus who shared our human suffering and agony. The story of the blind man cured by Jesus is the story of compassion and grace of the Son of God who came into the world to showed us the Light. We need to examine ourselves whether we lead people to Jesus or we become an obstacle stoping people to Jesus.
Chúng ta không biết bởi đâu anh mù biết Đức Kitô thuộc dòng dõi vua Đavít nhưng vương hiệu hoàng tộc đó đóng vai trò quan trọng vào cuối đời của Đức Kitô. Đám đông đón Ngài vào thành thánh Jerusalem như một quân vương thắng trận trở về. Philatô đối chất Đức Kitô là Vua dân Do Thái và tấm bảng ghi phía trên đầu thập tự 'Vua Dân Do Thái'. Chúng ta cũng không rõ từ đâu anh mù nhận biết danh tánh Đức Kitô và tin chắc Đức Kitô có thể làm cho anh sáng mắt. Có lẽ anh nghe người ta nói nhiều về Đức Kitô và lòng anh ao ước được gặp Ngài và mong Ngài chữa mắt cho. Anh bị mù mắt, mù thể lí nhưng tâm linh anh không mù, mắt tâm linh anh sáng, nhận biết Đức Kitô, con vua Đavít, tâm anh tỏ bởi anh nhận biết sự thật. Xã hội coi khinh anh nhưng không thể cấm anh đến gặp Đức Kitô, nghe tiếng anh kêu gào Đức Kitô lên tiếng cứu anh. Đám đông trước là rào cản cấm anh lên tiếng, giờ họ lại hỗ trợ khuyến khích anh. Nghe tiếng Đức Kitô mời gọi anh vui mừng nhảy như sáo đến gặp Ngài. 'Anh muốn ta làm gì cho anh?' Đức Kitô hỏi thế. Anh biết rõ điều anh cần, anh xin cho được sáng mắt. Lời xin thật rõ ràng, ngắn gọn, mạch lạc. Có người xin được quyền thế, kẻ xin được giầu sang, kẻ xin được chức tước. Anh xin rất thực tế. Xin được sáng mắt và Đức Kitô đã thoả mãn lòng anh mong ước. Hành động vất áo choàng là dấu chỉ từ nay anh sống cuộc sống mới, trong sáng, thanh tao, không còn lệ thuộc vào chiếc áo choàng che nắng, chắn mưa nhưng anh có Đức Kitô dẫn đường, có bầu trời trong xanh bao bọc và đồng hành với môn đệ Đức Kitô. Đức Kitô trên đường vào thành thánh và cũng nơi đây Ngài trải qua đau khổ, cứu độ nhân trần. Người mù giờ sáng mắt chứng kiến những đau khổ Đức Kitô trải qua vì Ngài đến ban hy vọng, ủi an, xoá tan bóng tối. Chính anh cảm nhận điều đó trong đời và tiếp tục chứng kiến lòng nhân từ Đức Kitô qua đau khổ Ngài tự nguyện lãnh nhận.
Chúng ta tự xét mình xem mình là người dẫn người khác đến Đức Kitô hay là rào cản ngăn người khác đến nhận ơn lành Chúa.
TiengChuong.org
Two sides
In today's gospel we see several contrasting pictures, namely light and darkness, a blind beggar sitting on the road side and the same, healthy man walking on the road, the man shouting and the voice told him to keep quiet, the voice scolded the man and the voice encouraged him and most importantly the crowd without compassion for the blind man and in contrast to Jesus who had full compassion for the outcast. We are living in a static world where we are influenced by the crowd and want to be in the majority, not minority.
The blind man in today's readings chose to be in the minority. His persistence made him stood out as a lone voice in the crowd. Even the crowd scolded him, telling him to keep quiet but he made his voice even louder. He had been living on the bottom rung of the society ladder for too long and he was determined to move forward and upward. He knew that without the help of Jesus he wouldn't be able to. Hearing Jesus of Nazareth was passing by he shouted on top of his voice: 'Son of David, Jesus, have, pity on me' v.47. We don't know how the blind man knew that Jesus who came from the royal family and on the line of king David. The title 'Son of David' became significant when Jesus entered Jerusalem they treated him as their king. At his trial Pilate questioned him about his royal status and when he died with the inscription above his head 'king of the Jews'. Again we don't know how could the blind man recognize the identity of Jesus and also know that with Jesus on his side everything was possible, including giving him his sight back. Bartemaeus probably had heard about Jesus from others and he desired to meet Jesus. He was blind but his mind was clear and his faith in Jesus was strong. Society looked down on him but it would not stop him from coming to meet Jesus. Hearing his voice pleading, Jesus told the crowd let the man come to him. Hearing the voice of Jesus the blind man 'throwing off his cloak, he jumped up and went to Jesus' v.50. The crowd now changed their stand, against the man no more, they were the barriers stopping Bartimaeus coming to Jesus they now became the vehicle encouraging the man to come to Jesus. Some were looking for prestige positions; others were looking for power; and others again were looking for wealth. Bartimaeus was looking for his real need. What do you want me to do for you? v.51 Jesus asked the man. A simple clear and short reply came from the man. 'Master, let me see again' v.51b. Jesus granted him what he asked for. He no longer needed his cloak. Throwing off his cloak Bartimaeus had absolute trust that Jesus would healed him and he was right. By a simple command 'Go, your faith has saved you' v.52. Jesus gave him sight and Bartimaeus said good bye to the place where he used to sit begging for food and followed Jesus along the road.
Jesus was on the way to Jerusalem and it began the chain of events leading up to the Passion. Batimaeus became the disciple who saw Jesus who shared our human suffering and agony. The story of the blind man cured by Jesus is the story of compassion and grace of the Son of God who came into the world to showed us the Light. We need to examine ourselves whether we lead people to Jesus or we become an obstacle stoping people to Jesus.