(Melbourne) Trên trang nhất số ra cuối tuần qua, tờ Record tường thuật rằng hố chia rẽ giữa Công Giáo và Tin Lành Úc đang ngày càng sâu rộng trong vụ kiện phỉ báng tôn giáo tại bang Victoria, Úc Đại Lợi.
Được biết, hôm thứ Bẩy 5/8/2006, hàng trăm người đã tập trung trước thềm tòa nhà quốc hội tiểu bang để chống hay ủng hộ luật chống phỉ báng tôn giáo của tiểu bang Victoria.
Phía chống lại luật chống phỉ báng tôn giáo của bang Victoria gồm đa số là người Tin Lành trong giáo phái Công Hội Chúa với sự hỗ trợ của Uniting Church. Trong khi phía ủng hộ ít hơn gồm đa số là người Công Giáo. Phía Tin Lành tỏ ra sôi nổi hơn với những lời hò reo tán thưởng và những tràng pháo tay dài dành cho các bài diễn thuyết của các mục sư, các dân biểu và nghị sĩ quốc hội. Các phương tiện truyền thông tường thuật có khoảng 400-500 người tham gia biểu tình chống lại luật chống phỉ báng tôn giáo của bang Victoria. Trong khi đó, nhóm Coalition for Free Speech, là nhóm đứng ra tổ chức cuộc biểu tình cho biết có đến 2,000 người. Tổng cộng phía Tin Lành có 13 diễn giả trong đó có cả một nghị sĩ thuộc đảng Quốc Gia, một nghị sĩ đảng Lao Động, và một dân biểu đảng Xanh. Tổng trưởng Ngân Khố Úc, Peter Costello, cũng gởi điện văn bày tỏ sự ủng hộ cho nhóm Tin Lành.
Mục sư Daniel Scot và mục sư Danny Nalliah thuộc nhóm “Catch the Fire Ministries” trong giáo phái Công Hội Chúa (Assemblies Of God) là hai nhân vật chính trong cuộc biểu tình này. Hai ông đã bị tòa Victorian Civil and Administrative Tribunal ở Melbourne phạt theo luật chống phỉ báng tôn giáo của Victoria vào cuối năm 2005 vừa qua. Trước thềm nhà quốc hội, hai mục sư đã sôi nổi cho biết hai ông đã phải bỏ quê hương Pakistan của mình ra đi đến Úc để có được quyền tự do ngôn luận và nay cảm thấy bất bình vì quyền tự do ấy đang bị luật pháp bang Victoria bóp nghẹt.
Mục sư Daniel Scot, bị cáo chính trong vụ này, là người Pakistan di cư sang Úc. Ông từng là giáo sư Toán tại Đại Học Queenlands trước khi từ bỏ công việc để chuyên tâm trong vai trò mục sư Công Hội Chúa tại Northside, Brisbane. Sau biến cố khủng bố tại Hoa Kỳ ngày 11/09/2001, ông quay trở lại Pakistan và theo học về Hồi Giáo tại đây, không phải với mục đích tìm hiểu Hồi Giáo nhưng là để tìm ra những sơ hở của Hồi Giáo mà đả phá. Sau khi trở lại Úc vào cuối năm 2002, cùng với mục sư Danny Nalliah, ông chuyên lo tổ chức các cuộc hội thảo chống Hồi Giáo. Với kiến thức uyên thâm về Hồi Giáo học được từ chính những người Hồi Giáo đồng hương, với cách nói hóm hỉnh, trào lộng, cộng với thời cơ tốt khi tâm tình lo sợ lẫn thù ghét Hồi Giáo đang dâng cao trong dân chúng các nước phương Tây, ông đã thành công vang dội với những cuộc hội họp hàng ngàn người.
Hội Đồng Hồi Giáo Victoria đã quyết định đưa ông ra tòa sau những cuộc hội thảo rất thành công của ông tại Melbourne. Tuy nhiên, quyết định này của Hội Đồng Hồi Giáo Victoria có lẽ là một sai lầm, và luật pháp của Úc cũng có lẽ đã sai lầm vì phiên tòa này chẳng giải quyết được vấn đề gì và chỉ gây thêm lòng thù hận tôn giáo giữa những người Kitô Giáo và những người Hồi Giáo. Mục sư Daniel Scot có tài ứng biến trước tòa và thường làm những chuyện trào lộng khiến phiên tòa kéo giằng dai tháng này sang tháng khác không biết đến khi nào kết thúc.
Trong phiên tòa diễn ra ngày 13/2/2004, luật sư Brind Woinarski thay mặt cho Hội Đồng Hồi Giáo Victoria hỏi dằn từng tiếng: “Ông Daniel Scot, tôi đặt trước ông câu hỏi là ông có cho rằng Chúa của Hồi Giáo khác với Chúa của Thánh Kinh không, xin trả lời Có hay Không?”. Đây là một trong những cáo buộc chính của Hội Đồng Hồi Giáo Victoria.
Ông Daniel đã hỏi xin một cuốn kinh Coran và đọc lớn đoạn Sura 5:72 “Những ai tin Allah là đấng Mêsia con bà Maria thì bị cấm vào thiên đàng. Thân phận những kẻ ấy là thiêu trong Lửa vì Allah không có con cái gì cả”.
Sau đó, ông xin một quyển Thánh Kinh mà tòa vẫn dùng để các nhân chứng tuyên thệ chỉ nói sự thật và không có gì khác ngoài sự thật. Ông đọc lớn Thư Thứ Nhất Thánh Gioan đoạn 2 câu 23 “Ai chối Chúa Con thì cũng không có Chúa Cha; Kẻ tuyên xưng Chúa Con thì cũng có Chúa Cha”.
Trong phiên tòa diễn ra ngày 27/2/2004, bà Debbie Mortimer lại chất vấn ông về việc xúc xiểm đối với thái độ của Hồi Giáo dành cho phụ nữ. Ông xin cuốn kinh Coran trong đó tiên tri Mohammed nhận xét:
“Đàn bà chỉ đáng giá một nửa đàn ông. Nàng ta chỉ là thứ đồ chơi, không đáng nhìn đến, thiếu thông minh chỉ đáng làm người vợ tạm”.
Bà Debbie Mortimer đề nghị ông Daniel ngưng lại và tố cáo trước tòa rằng việc ông đọc những đoạn đó là phỉ báng công khai Hồi Giáo. Ông Daniel hỏi lại: “Đọc kinh Coran của Hồi Giáo là xúc xiểm Hồi Giáo sao?” Cử tọa trong phiên xử, phần đông là những ủng hộ viên của ông Daniel, cười bò lăn ra. Quan tòa phải gõ búa yêu cầu “ngưng cười”, trong khi các luật sư của Hội Đồng Hồi Giáo Victoria đe dọa ông Daniel có thể bị kết tội xúc phạm tôn giáo công khai.
Trong tờ Sydney Telegraph số ra ngày 4/3/2004, ký giả Piers Akerman cho rằng “quyền tự do cười đang bị đe dọa nghiêm trọng tại Victoria!”.
Hội Đồng Hồi Giáo Victoria không chịu rút lại lời cáo buộc và những vấn đề “cười cợt” vẫn liên tục diễn ra tại các phiên tòa khiến cho vấn đề ngày càng trở nên trầm trọng và kéo dài năm này sang năm khác mà không có chiều hướng nào chấm dứt.
Đầu năm 2005, tình hình có chiều hướng thay đổi sau khi Hội Đồng Hồi Giáo Victoria nhờ linh mục Pat McInerney, dòng Đa Minh, cư ngụ tại Sydney đại diện cho họ trước tòa. Cha Pat McInerney không phải là người Công Giáo duy nhất ủng hộ cho Hội Đồng Hồi Giáo Victoria. Cha Peter Kenny, chủ tịch ủy ban Đại Kết và Quan Hệ Liên Tôn của tổng giáo phận Melbourne cũng trình bày trước tòa. Theo ủy ban Đại Kết và Quan Hệ Liên Tôn của tổng giáo phận Melbourne, nhóm “Catch the Fire Ministries” thực sự đã phỉ báng Hồi Giáo.
Giải thích về hành động can thiệp này, ủy ban cho biết sự can thiệp của Công Giáo thể hiện sự trân trọng đối với Hồi Giáo. Thông cáo của ủy ban cũng cho biết thêm: “Người Công Giáo vẫn còn nhớ một thời gian trước đây không lâu, Công Giáo cũng thường xuyên là đối tượng bị phỉ báng tương tự. Và thực ra đến nay, những lời phỉ báng chống Công Giáo vẫn còn hiện diện đây đó trong xã hội. Chính vì thế chúng tôi dành cảm tình cho những ai là nạn nhân của hành vi này”.
Những người Công Giáo biểu tình ủng hộ luật chống phỉ báng tôn giáo tỏ ra không hài lòng trước cách thế truyền giáo phổ biến của anh chị em các giáo phái Tin Lành: nói xấu các tôn giáo, đặc biệt là Công Giáo, để tôn mình lên, coi như chỉ có mình mới là đạo thật, chỉ có mình mới là con đường dẫn đến ơn cứu rỗi.
Được biết, hôm thứ Bẩy 5/8/2006, hàng trăm người đã tập trung trước thềm tòa nhà quốc hội tiểu bang để chống hay ủng hộ luật chống phỉ báng tôn giáo của tiểu bang Victoria.
Phía chống lại luật chống phỉ báng tôn giáo của bang Victoria gồm đa số là người Tin Lành trong giáo phái Công Hội Chúa với sự hỗ trợ của Uniting Church. Trong khi phía ủng hộ ít hơn gồm đa số là người Công Giáo. Phía Tin Lành tỏ ra sôi nổi hơn với những lời hò reo tán thưởng và những tràng pháo tay dài dành cho các bài diễn thuyết của các mục sư, các dân biểu và nghị sĩ quốc hội. Các phương tiện truyền thông tường thuật có khoảng 400-500 người tham gia biểu tình chống lại luật chống phỉ báng tôn giáo của bang Victoria. Trong khi đó, nhóm Coalition for Free Speech, là nhóm đứng ra tổ chức cuộc biểu tình cho biết có đến 2,000 người. Tổng cộng phía Tin Lành có 13 diễn giả trong đó có cả một nghị sĩ thuộc đảng Quốc Gia, một nghị sĩ đảng Lao Động, và một dân biểu đảng Xanh. Tổng trưởng Ngân Khố Úc, Peter Costello, cũng gởi điện văn bày tỏ sự ủng hộ cho nhóm Tin Lành.
Mục sư Daniel Scot và mục sư Danny Nalliah thuộc nhóm “Catch the Fire Ministries” trong giáo phái Công Hội Chúa (Assemblies Of God) là hai nhân vật chính trong cuộc biểu tình này. Hai ông đã bị tòa Victorian Civil and Administrative Tribunal ở Melbourne phạt theo luật chống phỉ báng tôn giáo của Victoria vào cuối năm 2005 vừa qua. Trước thềm nhà quốc hội, hai mục sư đã sôi nổi cho biết hai ông đã phải bỏ quê hương Pakistan của mình ra đi đến Úc để có được quyền tự do ngôn luận và nay cảm thấy bất bình vì quyền tự do ấy đang bị luật pháp bang Victoria bóp nghẹt.
Mục sư Daniel Scot, bị cáo chính trong vụ này, là người Pakistan di cư sang Úc. Ông từng là giáo sư Toán tại Đại Học Queenlands trước khi từ bỏ công việc để chuyên tâm trong vai trò mục sư Công Hội Chúa tại Northside, Brisbane. Sau biến cố khủng bố tại Hoa Kỳ ngày 11/09/2001, ông quay trở lại Pakistan và theo học về Hồi Giáo tại đây, không phải với mục đích tìm hiểu Hồi Giáo nhưng là để tìm ra những sơ hở của Hồi Giáo mà đả phá. Sau khi trở lại Úc vào cuối năm 2002, cùng với mục sư Danny Nalliah, ông chuyên lo tổ chức các cuộc hội thảo chống Hồi Giáo. Với kiến thức uyên thâm về Hồi Giáo học được từ chính những người Hồi Giáo đồng hương, với cách nói hóm hỉnh, trào lộng, cộng với thời cơ tốt khi tâm tình lo sợ lẫn thù ghét Hồi Giáo đang dâng cao trong dân chúng các nước phương Tây, ông đã thành công vang dội với những cuộc hội họp hàng ngàn người.
Hội Đồng Hồi Giáo Victoria đã quyết định đưa ông ra tòa sau những cuộc hội thảo rất thành công của ông tại Melbourne. Tuy nhiên, quyết định này của Hội Đồng Hồi Giáo Victoria có lẽ là một sai lầm, và luật pháp của Úc cũng có lẽ đã sai lầm vì phiên tòa này chẳng giải quyết được vấn đề gì và chỉ gây thêm lòng thù hận tôn giáo giữa những người Kitô Giáo và những người Hồi Giáo. Mục sư Daniel Scot có tài ứng biến trước tòa và thường làm những chuyện trào lộng khiến phiên tòa kéo giằng dai tháng này sang tháng khác không biết đến khi nào kết thúc.
Trong phiên tòa diễn ra ngày 13/2/2004, luật sư Brind Woinarski thay mặt cho Hội Đồng Hồi Giáo Victoria hỏi dằn từng tiếng: “Ông Daniel Scot, tôi đặt trước ông câu hỏi là ông có cho rằng Chúa của Hồi Giáo khác với Chúa của Thánh Kinh không, xin trả lời Có hay Không?”. Đây là một trong những cáo buộc chính của Hội Đồng Hồi Giáo Victoria.
Ông Daniel đã hỏi xin một cuốn kinh Coran và đọc lớn đoạn Sura 5:72 “Những ai tin Allah là đấng Mêsia con bà Maria thì bị cấm vào thiên đàng. Thân phận những kẻ ấy là thiêu trong Lửa vì Allah không có con cái gì cả”.
Sau đó, ông xin một quyển Thánh Kinh mà tòa vẫn dùng để các nhân chứng tuyên thệ chỉ nói sự thật và không có gì khác ngoài sự thật. Ông đọc lớn Thư Thứ Nhất Thánh Gioan đoạn 2 câu 23 “Ai chối Chúa Con thì cũng không có Chúa Cha; Kẻ tuyên xưng Chúa Con thì cũng có Chúa Cha”.
Trong phiên tòa diễn ra ngày 27/2/2004, bà Debbie Mortimer lại chất vấn ông về việc xúc xiểm đối với thái độ của Hồi Giáo dành cho phụ nữ. Ông xin cuốn kinh Coran trong đó tiên tri Mohammed nhận xét:
“Đàn bà chỉ đáng giá một nửa đàn ông. Nàng ta chỉ là thứ đồ chơi, không đáng nhìn đến, thiếu thông minh chỉ đáng làm người vợ tạm”.
Bà Debbie Mortimer đề nghị ông Daniel ngưng lại và tố cáo trước tòa rằng việc ông đọc những đoạn đó là phỉ báng công khai Hồi Giáo. Ông Daniel hỏi lại: “Đọc kinh Coran của Hồi Giáo là xúc xiểm Hồi Giáo sao?” Cử tọa trong phiên xử, phần đông là những ủng hộ viên của ông Daniel, cười bò lăn ra. Quan tòa phải gõ búa yêu cầu “ngưng cười”, trong khi các luật sư của Hội Đồng Hồi Giáo Victoria đe dọa ông Daniel có thể bị kết tội xúc phạm tôn giáo công khai.
Trong tờ Sydney Telegraph số ra ngày 4/3/2004, ký giả Piers Akerman cho rằng “quyền tự do cười đang bị đe dọa nghiêm trọng tại Victoria!”.
Hội Đồng Hồi Giáo Victoria không chịu rút lại lời cáo buộc và những vấn đề “cười cợt” vẫn liên tục diễn ra tại các phiên tòa khiến cho vấn đề ngày càng trở nên trầm trọng và kéo dài năm này sang năm khác mà không có chiều hướng nào chấm dứt.
Đầu năm 2005, tình hình có chiều hướng thay đổi sau khi Hội Đồng Hồi Giáo Victoria nhờ linh mục Pat McInerney, dòng Đa Minh, cư ngụ tại Sydney đại diện cho họ trước tòa. Cha Pat McInerney không phải là người Công Giáo duy nhất ủng hộ cho Hội Đồng Hồi Giáo Victoria. Cha Peter Kenny, chủ tịch ủy ban Đại Kết và Quan Hệ Liên Tôn của tổng giáo phận Melbourne cũng trình bày trước tòa. Theo ủy ban Đại Kết và Quan Hệ Liên Tôn của tổng giáo phận Melbourne, nhóm “Catch the Fire Ministries” thực sự đã phỉ báng Hồi Giáo.
Giải thích về hành động can thiệp này, ủy ban cho biết sự can thiệp của Công Giáo thể hiện sự trân trọng đối với Hồi Giáo. Thông cáo của ủy ban cũng cho biết thêm: “Người Công Giáo vẫn còn nhớ một thời gian trước đây không lâu, Công Giáo cũng thường xuyên là đối tượng bị phỉ báng tương tự. Và thực ra đến nay, những lời phỉ báng chống Công Giáo vẫn còn hiện diện đây đó trong xã hội. Chính vì thế chúng tôi dành cảm tình cho những ai là nạn nhân của hành vi này”.
Những người Công Giáo biểu tình ủng hộ luật chống phỉ báng tôn giáo tỏ ra không hài lòng trước cách thế truyền giáo phổ biến của anh chị em các giáo phái Tin Lành: nói xấu các tôn giáo, đặc biệt là Công Giáo, để tôn mình lên, coi như chỉ có mình mới là đạo thật, chỉ có mình mới là con đường dẫn đến ơn cứu rỗi.