LC 15, 11-31
Phú ông có con hư hết cỡ
Chia gia tài lấy của đi hoang
Khi cha còn sống đàng hoàng
Đòi chia gia sản thì còn hiếu đâu ?
Bỏ tổ tiên sống lâu dân ngoại
Đó là điều bại hoại gia phong
Là điều bất hiếu vì không
Vâng lời lề luật cha ông dạy truyền
Nhưng phú ông đã liền thỏa mãn
Không dùng quyền cấm cản làm chi
Tự do con cái sá gì
Tình cha nhân hậu rất chi hải hà
Anh đi xa mặc tình hoang phí
Làm những gì dục vọng khát khao
Bạc cờ đĩ điếm biết bao
Ngày đêm bất tận lao vào cuộc chơi
Tiêu không làm núi thời cũng lở
Rồi đến giờ tiền bạc bay đi
Cuối cùng rồi chẳng còn gì
Đồng tiền dính túi tiêu đi mất rồi
Cơn thử thách tức thời ập đến
Nạn đói trào lút bến khổ đau
Gia tài tiền bạc còn đâu
Người con hoang phí đâm đầu làm thuê
Phải chăn heo trăm bề khổ cực
Vì chủ nhân bạo lực thi hành
Muốn ăn cám lợn hông cành
Nhưng mà khốn nỗi chủ nhân cấm dùng
Trong chập chùng khổ đau hành hạ
Bụng trống không đói lả nghĩ rằng
Cha ta đầy tớ hàng hàng
Ăn no mặc ấm ta đang thế nầy
Hãy về ngay chàng ta tự nhủ
Và ăn năn thủ thỉ cùng cha
Cha ơi con thật xấu xa
Tội con với Chúa với cha quá nhiều
Con biết con làm nhiều sai quấy
Nhưng xin cha hãy nhận lấy con
Làm người đầy tớ thì hơn
Làm con thì chẳng ước mong nữa rồi
Nghĩ thế xong tức thời đứng dậy
Quyết một lòng trẩy về nhà cha
Chiều buông những giọt nắng tà
Trên con đường vắng xót xa phận mình
Tựa khóm trúc thình lình con đến
Người cha liền chới với tâm can
Chạy mau đến ôm choàng con
Nụ hôn tới tấp dập dồn mưa sa
Mặt người con tỏ ra bối rối
Môi run run hối lỗi cùng cha
Lòng tràn thổn thức xót xa
Dăm ba câu nói với cha thật lòng
Nhưng người cha lại không để ý
Lòng ông đầy mùi vị mừng vui
Con ta nay đã về rồi
Nó như đã chết nay thời sống đây
Và ông truyền cho bầy đầy tớ
Hãy đem giầy đem vớ xỏ vào
Mặc chàng áo mới, nhẫn trao
Đây là đích thực con tao thật rồi
Hãy vội đi bắt con bê béo
Tốt nhất đàn xẻ xéo thịt ra
Tiệc tùng thiết đãi con ta
Coi như đã mất nay đà về đây
Khi ai nấy tiệc tùng ca hát
Người anh cả tháo vát trở về
Mắt vừa thấy tai vừa nghe
Người đầy tớ nói việc gì xảy ra
Mặt đỏ tía anh ta tức giận
Khiến người cha phải sấn bước ra
Lòng người cha muốn giải hòa
Nhưng anh tức giận phun ra lời nầy
Cha biết rõ con đây vất vả
Làm tôi cha không quản nhọc nhằn
Một con dê nhỏ khó khăn
Cha cho đãi tiệc cùng ăn vui mừng
Thế nhưng thằng con cha hoang phí
Cùng đĩ điếm tiêu hết bạc tiền
Thì cha lại cứ ưu tiên
Giết bê thật béo đãi liền tiệc vui
Người cha liền từ tâm an ủi
Nhưng con ơi con hãy nghĩ cho
Con luôn phú quý ấm no
Cha con của cải so đo làm gì
Nhưng chết đi em con nay đã
Trở về như sống lại thật rồi
Tiệc vui ta phải có thôi
Để mừng nhà đã hết rồi chia ly
Người con thứ rất chi tội lỗi
Nhưng cuối cùng rồi cũng ăn năn
Về cùng cha thật từ nhân
Thú xưng hết mọi khó khăn của mình
Đó là điều chứng minh bài học
Cho mọi người dốc lòng làm ngay
Ăn năn hối lỗi tỏ bày
Trở về sum hiệp trong tay cha hiền
Đừng làm phiền như người anh cả
Sống gần cha nhưng lòng thì xa
Ở ngoai đồng ruộng lân la
Cùng hàng đầy tớ nhưng cha không gần
Ham bạc tiền lòng thời ích kỷ
Rất chi ly tích lũy cho mình
Tình yêu của một gia đình
Cõi lòng chật hẹp coi khinh chẳng màng
Yêu là cho sẵn sàng thực hiện
Hết tấm lòng nghĩ đến tha nhân
Yêu người mến Chúa chớ nên
Cuộc đời chỉ đặt ở trên bạc tiền
Của thế gian phù vân giả trá
Ta hãy dùng mua lấy Nước Trời
Phúc âm Chúa dạy người ơi
Hãy đem cả một cuộc đời thực thi
Cứ làm thì thấy đời hạnh phúc
Ngay cả lúc còn ở trần gian
Là chìa khóa cửa thiên đàng
Vào quê vĩnh phúc vinh quang đời đời
Ngô xuân Tịnh